November 17, 2014
Мне снится детство. Я вхожу в наш дом,
Там мама молодая за столом,
И слышен старших братьев смех.
Они зовут соседей наших всех
Бежать и прыгать с крыши сеновала
Туда, где трав душистых покрывало!…
…И чувство невозвратности, потери,
И невозможности опять войти в те двери.
November 17, 2014
Te recuerdo en las plantas de mis pies al correr descalza.
Te siento en mi piel bronceada cuando el sol la alcanza.
Humean tus aromas en mi mente como el café en la mañana.
Te extraño y te veo en toda la gente de sonrisa amplia.
November 17, 2014
Cuando cierro yo mis ojos, cuando escucho una canción,
vuelvo al columpio y al parque de los adoquines rojos.
En mis sueños vagabundos, cruzo el espacio y el mundo.
Otra vez soy pequeñita y regreso a esa nación,
que es mi hogar, amor profundo. Grieta de mi corazón.
November 17, 2014
Внуку
Я – трёхлетний малыш,
На пороге избы.
На коленях баян –
Раздвигаю меха,
В даль лесную гляжу и играю…
«Батя, где ты?» -¬ мой сын,
Третий годик ему,
Он в высокой траве заблудился.
Я учу его быть!!!
Как учил меня Батя.
November 17, 2014
Mùa thu đến! lá vàng rơi lác đác!
Khắp mặt đường trên khắp các lối đi
Ta thẩn thờ trong tâm trạng sầu bi.
Ta chợt nhớ! ta là người mất nước.
Niềm vong quốc làm ta đau vời vợi
Nỗi xót xa dầy xéo ngập hồn ta!
Phải làm gì? khi đất nước phong ba!
November 17, 2014
Tôi nhớ mùi hương bưởi Biên Hòa,
Cầu Ghềnh mấy nhịp, Phố bắc qua
Dòng nước Đồng Nai sâu trong vắt
êm soi dáng núi,bóng trăng ngà.
Ngô Quyền tan học, tà áo trắng.
quấn quít theo chân bước thướt tha.
Từ dạo em đi xa biền biệt,
Núi tối tăm,sông nước nhạt nhòa
March 17, 2014
March 17, 2013